Thanh Xuân nằm ở mạn núi huyện Thanh Chương, ở bên dòng sông Lam, dưới chân ngọn núi Thai Sơn, thuộc dãy Thiên Nhẫn. Ở đó có khe Hoa, có thành Lục Niên - căn cứ của nghĩa quân Lê Lợi, có thành Bình Ngô của Phan Đà - tức Bạch Mã đại vương, một tùy tướng của Lê Lợi trong những ngày chống quân Minh; Có đồn Nu nơi rộn rã tiếng trống trong những ngày Cần Vương cứu nước; Nơi âm thầm đi về của nhiều chiến sỹ yêu nước - đồng chí của cụ phó bảng Đặng Nguyên Cẩn; Nơi sôi nổi, hào hùng trong những năm XVNT (1930-1931) dưới lá cờ búa liềm của Đảng Cộng sản Đông Dương.
Trước cách mạng tháng 8, xã Thanh Xuân có tên là Lương Điền, còn tên gốc, theo người địa phương cho biết là Điền Lao, có từ đời Lê. Nhân dân Lương Điền nổi tiếng cứng đầu, căm ghét bọn quan lại, tích cực tham gia các phong trào yêu nước.
Khi phong trào Cần Vương trong cả nước đã lắng hẳn thì ở Đồn Nu vẫn diễn ra những trận đánh cuối cùng của nghĩa quân Phan Đình Phùng. Người dân Lương Điền rất tự hào với lời đánh giá của Văn Thân Nghệ Tĩnh: “Cả nước mất, Nghệ Tĩnh vẫn còn chiến đấu, Nghệ Tĩnh mất, làng Lương Điền vẫn chưa chịu hàng.”
...
Chi tiết